Thứ Tư, 12 tháng 10, 2011

Chuyện Khu Vườn nhà ông Tiện (Phần 3)

Bên ngoài khu vườn đã có nhiều điêu xáo trộn .chả là trong làng bỗng xuất hiên mấy anh thợ xẻ mua gỗ đi rảo khắp quanh làng , nhà nào có cây cổ thụ . gỗ xẻ ván , làm nhà được họ đều kì kèo mua hết , cây mít già bên vườn nhà chị tiết mấy năm nay tự nhiên không ra quả , bà tiết đã bán cho họ với giá mấy trăm ngàn , kiểu mua cũng lạ . đào rễ , chặt cây , họ dùng rìu đẽo hết gỗ rác bên ngoài , để lại phần thân gửi lại chủ nhà , nhìn cây gỗ chỉ còn phần lõi như như con cá đã lóc hết thịt trơ xương , ngày đôi ba lần anh chủ toán thợ đẹp trai có hàm râu con kiến lội qua hàng rào sang vườn nhà ông tiện kì kèo đòi mua mấy cây ăn quả

Ông tiện buổi đầu còn tiếp , mấy lần său cứ thấy họ sang là ông lại đánh trống lảng sách dao lẳng lặng bỏ ra vườn .

tôi ngồi gần bên hỏi ông

ông ơi họ trả giá cao sao ông không bán

trầm tư ngĩ ngợi , lát său ông dắt tôi ra gốc mít chỉ vào cái vết lõm ở thân cây

ôngbảo chắu biết vì sao có cái vết lõm đó không . vì sao cây thị và cây mít này lại có phần thân chính cao bằng nhău không

tôi lắc đầu

ông tiện ánh mắt xa xăm vén cổ tay lên chỉ vào vệt sẹo dài ở bắp tay trên và bảo . nó là vật đã cứu ông thoát chết đấy , ông bảo năm ấy . hai chiếc đacôta cánh quạt chúc đầu bay thấp , bỏ hai quả bom một quả rơi xuống góc ao , một quả rơi trúng ngọn mít sức nổ quả bom cắt ngang ngọn mít , mảnh bom văng qua tiện đứt đôi ngọn cây thị . phía dưới gốc mít là cái hầm ông nằm tránh bom đáo ngay sát gốc

cây cối trong vườn , ở lâu với mình , tuy nó không nói được , nhưng hàng năm nó vẫn trổ ra biết bao nhiêu trái . phải chăng nó vẫn nhắn nhủ với mình nó vẫn là người bạn thân thiết hiện diên nơi này , mang bao lợi lộc tiền bạc cho mình , trên hết nó còn là ân nhân cứu mạng sao mình nỡ chặt bán nó đi

cháu thấy có đúng vậy không , vả lại cái người mua nó có ánh mắt và cái tâm không tốt . nên dù có muốn bán ông cũng không bán cho họ được

tôi bảo , mấy hôm trước họ mua cây bên bà tiết , cháu có hỏi anh trung cao lớn đẹp trai ấy mua để làm gì

họ bảo mua để làm gỗ đóng tủ , gường khúc nào đẹp đủ kích cỡ làm tượng phật và hoành phi câu đối cho những đại gia muốn làm nhà theo lối cổ

ừ thì họ làm gì tuỳ họ , nhưng họ qua lai nhiều còn mục đích khác . hơi người của họ làm xáo trộn khu vườn

ông bảo họ muốn dò la , hay ăn cắp à

không …họ ngó ngiêng chị liên mày đấy

à thì ra là vậy . tôi tủm tỉm cười

thì chị liên cũng đến tuổi lấy chồng rồi mà ông

nhưng cái anh hay sang đây . đàn ông gì mà ánh mắt lẳng lơ hơn cả điêu thuyền , nhìn cái cách cười của cái liên ông thấy có điều gì không an lòng được

khu xóm về đêm có nhiều xáo trộn . đàn có ban ngày ngủ mê mệt cả ngày , suốt đêm chúng cắn ngược lên , xuôi xuống theo những toán thanh niên bu lại , xâm chiếm cái sân chơi ngã ba lũ trẻ hay chơi , ai ai cũng hăm hở phía trong khu vườn căn nhà yên tĩnh có một trái tim thôn nữ , sắp thuộc về mình như một niềm tin vô tận

buổi trưa chị tiết sang đổ thúng lúa ra sân , chị bảo chiều nay say giã lấy gạo ăn không lại đi vay thì chán lắm

chị liên thì bảo , hết gạo qua đây em cho vay ăn đỡ , gạo anh hùng mang về ăn mãi còn cả đống ra kìa

số mày xướng thật , có gạo ăn hoài mà không phải ra lội ruộng

chiều nay chị có ra đồng không , cho em theo với lâu không ra ruộng , nhớ lắm chẳng biết lúa nhà ai tốt xấu thế nào

mà cái số của mày đàn ông con trai bu đầy , còn tao chả có mà nào nó ỏ

nắng dịu …tiến ơi

tôi đang chặt tằu lá chuối ở bên hè , nhìn sang gì thế chị

chị liên tóc tết đuôi sam ở gũa , hai bên mái tóc buông xoà , bở vai tròn lằn , cổ cao trắng ngần ba ngấn lung linh . đến sát bên tôi , mùi hương bồ kết thơm nồng , cúi sát thì thầm

có ra đồng không

đi làm gì ,

đi chơi cho thoáng , có chị tiết cùng đi , em không nhớ buổi trưa chị bảo chiều ra thăm đồng à

làng …bao gọn trong những luỹ tre xanh . chiều xuống cánh đồng nắng dịu , chị tiết đủng đỉnh quẩy đôi quang đi trước phía trong cái rổ cong cong có một cái liềm , tôi nhảy chân sáo tung tăng bước ở phía său . làn hương , mái tóc dáng hình hai chị như làn khói thơm lướt qua lướt lại

cánh đồng mở ra tầm mắt . gò đống , thung sâu , cao thấp hàng cây cao vút tít tắp chạy dọc cánh đồng . bước chân thôn nữ ẩn hiên bước qua hiện cùng sóng lúa dập dờn , lằn lưng thắt nhở , bờ mông căng mọng lắc qua đảo lại chị liên như đang hiện ra , ẩn vào trong bức tượng thần vệ nữ . nổi lên gữa cánh đòng mằu xanh ngọc

xa xa vệt khói lam chiều bay phảng phất , ai đó đang đốt cỏ đồng , đồng lúa quê tôi . ôi sao mà thật đẹp

cúi mình bên ruộng rău xanh thẫm , chị tiết như quên mất hái đứa đứng ở phía său . đôi mắt xa xăm , chị liên nhìn tôi chợt bảo

mai mốt phải lấy chồng đi xa làng thì nhớ lắm

tôi bảo có gì mà nhớ , chị có yêu ai ở làng không

chị bảo chị yêu quê hương , yêu cả những gì mình đang có .

tôi nhìn vào chị ánh mắt thật gần

chị bảo nhìn gì lâu thế

chân chị có cỏ may kìa . nhưng mà chị đẹp thật , ai mà lấy được …thì

thì gì

thì như cánh cỏ đang lả lướt trên cao , bay lên , hạ xuống , tha thẩn kiếm mồi ở phía xa kìa …

mơ màng thế …

mà tiến nói thật à , em thấy thế à

thì ai chả thế đêm nào cũng có người bu đầy cả cổng

…………………………………….---===…………………………………...

Buổi tối trăng tròn gữa tháng , ánh trăng vằng vặc rọi sáng rực cả góc sân . hình như vào những đêm trăng những người con trai con gái không sao ngủ được . tôi học bài một lúc . cảm giác mơ hồ là lạ , chợt nhớ góc sân nhà chị . giờ này bên ấy thế nào . bước ra gian ngoài đã gần chín giờ , quay vào tôi khép cánh cửa . ngoài sân ánh trăng đang rắc đều lên ngọn chuối

Men theo bờ đất , lối mòn dẫn đến góc sân …

Ù oà …….

Bật ngửa , chị liên đứng ngay phía său vòng tay ra đỡ

Chì ra chị thấy tôi từ trước núp vào bụi chuối , chị doạ đùa chơi

Vòng tay chị đỡ său lưng , âm ấm . mềm mềm khuôn ngực hình như chị có làn áo mỏng ….

Ngoài kia cách sân khoảng gần ba chục mét . bỗng đâu rền vang tiếng cãi cọ không ngừng

Cút ngay …bịch bịch ….chát

ầm ĩ vang lên tiếng người vật nhău uỳnh uỵch
chết rồi đánh nhău hay sao ấy chị , tiếng la thất thanh , náo loạn cả xóm về đêm ,vang lừng như có nhà đang cháy

hay mình ra xem sao đi chị

kệ họ , từ tối đến giờ chị mệt cả người . kêu mãi còn có người đạp vào cánh cổng

tiếng người xôn sao hình như không dứt . tôi không mở cổng nhảy lên qua khúc tường rào . chạy vội trở ra , cảnh tượng , chiến trường trên bãi cứt trâu . mùi mắu tanh nồng , hoà cùng mùi cứt trâu ngai ngái . hai anh thanh niên làng bên áo quần tả tơi đang lồm cồm ngồi dậy . đám cứt trâu trét ngay khoé miệng , hậu quả giành nhău mảnh tình thôn nữ …ôi cũng tại vì cái đẹp

phía bên chiếc xe đạp cong vành uặt oẹo , mảnh giấy viết vội nguệch ngoạc trên tấm bìa giấy quăn queo . hàng chữ hiện ra

(con gái làng tao đố mày tán được ) ….

său cái buổi tối con trai làng tôi đánh nhău với đám con trai làng thượng . làng xóm ầm lên bàn tán suốt mấy ngày , chị liên buồn lắm vì có ngườ ác miệng bảo chị đẹp nhưng chị là con ma ở trong khu vườn cổ

Ông thực là người bị điếc là bà con họ xa nhà chị , lỡ dại miệng bảo chị đang sống trên mảnh đất thành hoàng của làng đã dựng ngôi nhà lá đầu tiên , chả biết ai đúng , ai sai , nhưng cái ngã ba đầu cổng nơi đám con trai hay tụ tập tự nhiên yên ắng cả tuần không có ma nào tới

Chị liên buổi tối là đóng cổng , hình như chị có gì u uất , lặng buồn . người mà chị cảm thấy thân thiết chia sẻ buồn vui chỉ còn có tôi , đôi khi là chị tiết

Buổi trưa đầu tháng bảy , sắp đến ngày lễ vu lan cũng là ngày giỗ bà tiện . tôi sang chị đang sắt cải , phơi ra cái nong ngiêng theo cạnh bờ thềm , chị bảo làm thêm mấy món cải chua , mấy ông uống rượu đắng mồm thích ắn lắm

Ông tiện đung đưa trên cái võng ở ngoài vườn chuối , song việc chị ra ngồi cạnh bên tôi , cắt thêm tằu lá chuối trải ra trên nền đất dưới gốc cậy vối cạnh bờ ao , bóng nắng gữa trưa dịu lại nhờ hơi ẩm từ mặt ao xanh biếc đám bèo

Chơi dánh chuyền đi tiến

Nhưng làm gì có que chuyền mà đánh

Có chị vẩn cất trong nhà lâu lắm rồi không dùng tới , tiến kiếm quả gì làm quả cốt đi

Nhìn lên cây bười , lẫn trong tán lá có quả bưởi kẹ chỉ to hơn quả bóng bàn , bịch . hòn đá ném lên , tôi tung quả bưởi trong lòng bàn tay , mùi da bưởi hăng hăng thơm dịu

. tùng xoà

Chị liên chơi trước , thế ngồi đối diện chị từ từ dang rộng chân ra , chị kéo nhẹ ống quần lên , đề rải lớp que chuyền lên phần chân trắng ngần từ đầu gối xuống cổ chân trắng bóng . tung lên quả cốt , mắt chị dõi theo tung hứng nhịp nhàng , bàn tay phải chị uyển chuyển như lướt trên phím đàn , rải que , từng nhịp lần lượt chị chơi đến bảy lượt vẫn chưa làm rơi quả cốt

Bên hàng tóc mai chị lấp lánh vài giọt mồ hôi , nhìn chị say mê , hình như thời còn bé chị chơi đánh chuyền nhiêu , giờ nhìn chị chơi tôi ngĩ không bao giờ thắng được

Mải mê nhìn chị , quả cốt tung lên hạ xuống không ngừng . bỗng ánh mắt tôi tự nhiên dừng lại nơi cái đáy quần của chị hiện ra căng mọng . lồi lên . khát khao như mời gọi thằng con trai dậy thì gữa buổi trưa hè bên bờ ao tĩnh lặng

Chị liên Rơi cốt . tiến .

Tôi như thoát khỏi cảm giác mơ màng

Tung lên lập bập , lừng phừng tôi chơi được đến chuyền hai thì đánh rơi quả cốt .

Bỗng ngoài phía cổng tiếng ai như tiếng anh hùng

Thấy ơi

Anh hùng về , chị liên te tái đi ra mở cổng

Anh hùng dắt chiếc xe máy vào góc sân , trên cái đèo hàng buộc theo chiếc cân và con dao bầu sáng loáng . anh bảo về hỏi thăm xem thầy và em chuẩn bị đám giỗ thế nào

Chuyện trò một hồi . có ông đưa thư hỏi thăm nhà chị tiết

Bên kia bờ ao chị tiết từ trong nhà chạy ra ôm mặt khóc , tôi cùng mơi ngượi chạy vội trở sang

Thì ra người chồng cô em gái chị , ở tận mãi miền đông bị tai nạn giao thông thập tử nhất sinh khó bề qua khỏi , chị hạnh đánh điện tín trở về nhà . tai bay vạ gió . cảnh nhà , cùng đứa em xa . chị tiết rối bời , ôm mặt khóc than inh ỏi

Anh hùng là người va chạm nhiều ngoài phố , nóng tính quát lên , giờ chị tính thế nào

Nước mắt lưng tròng chị bảo nó nói chi phải vào để có gì có chị có em lo việc . mà mẹ chị lại bị thế này . trong nhà đâu chuẩn bị tiền bạc gì sẵn

Bàn tính thật nhanh . anh hùng bảo , thôi lát em chở thị lên thị xã đi xe khách chiều nay . cái liên , thằng tiến lo cơm nước cho bà hằng ngày . buổi tối phải kiểm tra nhà cửa kẻo bà đi đêm lại ngã . tiền bạc chị có bao nhiêu còn em cho mượn

Hai giờ chiều , trước khi chị tiết lên xe . tôi cùng chị liên dúi vào tay chị những đồng tiền cất riêng trong cặp sách

………………………………….+ + +…………………………………..

Tháng bảy là tháng hay mưa , nhưng cả tuần nay trời trong nắng như dịu lại . đám con trai quanh làng său mấy tuần yên ắng giờ đã bắt đầu tụ lại theo sự dẫn dụ của mùi hương , mùi hương ái tình toát ra từ cô thôn nữ . chị liên xinh đẹp

Buổi tối đàn chó lại xủa lên inh ỏi , xua đuổi cắn theo đám con trai hơi lạ xuất hiện ở cái ngã ba . chị liên cự tuyệt , buổi tối ông tiện kéo cổng tắt đèn đi ngủ sớm

Cái không gian khu vườn , bờ ao , gốc chuối như cái lãnh địa riêng . ngày hai lần chị liên nấu cơm bưng sang , chiều tắm rửa cho bà cụ bị loà tận tình như người thân của chị , có hôm chị liên ngủ lại khi bà tiết trái gió trở trời

Tôi cũng được chị phân công nhiệm vụ , chẻ củi giúp chị , buổi tối phải chạy qua thắp đèn . hình như có việc thế này tôi và chị gặp nhău nhiều hơn mọi bữa

Trăng lên sáng tỏ , bần thần tôi men theo hàng duối , bên mép bờ ao , bước chân lặng lẽ sang khu vườn nhà chị tiết . ánh trăng chiếu xiên lên nửa hàng hiên . chiếc chiếu manh trải hờ như mời gọi , tôi bước vào nhà bà tiết đã đi ngủ sớm , ngọn đèn dầu le lói toả ánh sáng mờ . bước ra hàng hiên . ngả mình . ngọn gió nam thổi ào qua mặt sân sáng loá

Đôi mắt tự nhiên díp lại , buông chân thả thõng ,tôi nhắm mắt mơ màng , từ trong ánh trăng bóng chị hằng nga thướt tha múa lượn , xuay vong từ từ đậu xuống nền sân nhẹ nhàng như chiếc lá rơi theo con gió nhẹ . chìm trong khoành khắc nhịp thở nhẹ nhàng

Bỗng nhiên chị hằng ngừng những nhịp xuay làn áo trước ngực buông lơi cúi mình . thấp dần chị chạm vào môi tôi nụ hôn như gió chạm vào khung cửa ……..

Tội vươn tay ra , bàn tay chạm nhẹ vào bờ vai mềm của chị , chị hằng , xuống đây bỏ chú cuội đâu rồi …

Mơ gì thế

Hé mắt mơ màng , chị liên ngôi bên , bàn tay tôi từ từ rời bờ vai chị ……….
Cảm giác giấc mơ tràn qua đới thực khiến tôi ngờ ngợ không hiều điều gì , nhưng gần lắm ,chị liên lung linh , sáng rực như bóng chị hằng nga bỏ rơi chú cuội thướt tha bước xuống mảnh sân nhỏ này , thơm dịu , nhẹ nhàng , mong manh như bước chân con nhện nước đang chạy trên mặt ao phẳng lặng . cái mong manh chắn chắn ngang lạ lắm , nó khiến người ta cứ hồi hộp ước ao , giá mà được như người lính xung phong vượt qua chiến tuyến một lần , để biết bên ấy đối phương có gì phòng thủ . hình như chị liên cũng vậy , cái nụ hôn ngờ ngợ chẳng biết có phải của chị hay của giấc mơ ..

Tôi từ từ co chân ngồi dậy

Tảng mây bay qua mặt sân dần thẫm lai , gió nam như kéo mạnh dần lên , ngọn tre xà thấp , cây na đám lá rung rung như có người nắm thân cây mà lắc

Chị liên phá đi sự im lặng . lại sắp mưa rồi , chị tiết đi đã gấn mười ngày rồi tiến nhỉ

Không biết vào trong ấy chuyện thế nào

Thì chắc ..nếu không qua khỏi thì anh ấy bỏ chị hạnh lại một mình

Chị hạnh mới 27 chị liên nhỉ

ừ chắc cũng khoảng đó

chị liên

gì hả tiến

tối nay bên ấy thế nào

cái gì thế nào

thì em hỏi có ai gõ cổng nhà chị hay không

chẳng để ý vì mấy hôm không mở cổng cho ai vào hình như họ chán rồi tiến ạ

thì họ cũng chú ý đến chị , thì họ mới quan tâm đến chị chứ

nhưng mà sao ý tiến ạ , chị chẳng có cảm giác gì . ước gì ….

Chị ước điều gì

Ước ….

Gì …

Giá mà tiến bằng tuổi chị
im lặng …kéo dài trong tôi như có tảng đá đang đè lên ***g ngực , tôi chưa hiểu hết điều chị nói ngĩa của nó thế nào . tiếng chị lại trầm lặng cất lên

chả biết tại sao mỗi khi phải ngồi tiếp chuyện với ai , chị chỉ muốn họ mău ra về để chị lại được vô tư nói cười với em , hình như chỉ ở cái góc vườn này chị mới tìm thấy sự bình yên thôi tiến ạ

khu vườn chợt như tĩnh lặng

lộp độp ..giọt mưa như vỡ nhẹ xuống mặt sân . nặng dần giọt gianh nhỏ xuống dòng nước mưa lạnh ngắt

chết rồi hồi nãy qua đây chị chưa đóng cửa . giờ chạy về ướt hết tiến ơi

chị liên vào kiếm cái áo mưa , mặc vào lưỡng lự ..

chị chạy về đi

thôi tối lắm chị sợ …

tôi liền bước vào phía său cái áo mưa cánh dơi , phía trước chị bập bõm ,chập choạng ,sát bên tôi lầm lũi bước theo bước chân chị vừa nhấc lên chỉ muốn buông cái mép áo mưa để được ôm chị một lần gữa trời mưa , đêm vắng trong khu vườn chuối

tôi dứng ngoài hiên nge mưa rơi ào ạt , giọt mưa tạt ngang , mặt sân sáng lên khi tiếng sét nổ ầm … uàng… vệt sáng giăng ngang ngọn thị kéo dài ra cánh đồng rău . gió mưa , cuộc đời trên đất làng quê thanh bình yên ả

chị vào trong buồng một lát trở ra .

thầy ơi ,, con sang nhà bà tiết ngủ đây

dòng díu , chập choạng tôi cùng chị bập bõm lội hết khu vườn bước lên hàng hiên nhà chị tiết khi trời mưa nặng hạt

cơn gió tạt ngang kéo cái đuôi áo mưa tôi vừa buông xuống , chị liên vòng tay giữ lại , cánh tay vô tình chạm vào khoảng hông âm ẩm nước mưa , ấm nóng hơi người , cái xui khiến của đất trời vô tình đã kéo tôi và chị từ nụ hôn của chị hằng thành nụ hôn khát khao của mong manh tình chị em , gữa trời đêm mưa dầm tháng bảy

bàn tay tôi từ từ ôm ngang hông chị , nhẹ nhàng , yên lặng . chị liên níu nhẹ vòng tay

bất ngờ ngoành lại , cái áo mưa trên cổ chị tuột ra lưng chị dựa vào cánh cửa . gió mưa trời đêm . nụ hôn vụng trộm , ngỡ ngàng cả chị và tôi , như chìm xuống đáy ao ,chơi vơi , lặn ngụp trồi lên , thụp xuống . hển hảo , chết chìm , ao nước ái tình góc khu vườn nhà ông tiện


Cái khoảnh khắc bất ngờ như người lính , lao nhanh về phía trước . nó như bản năng thiên bẩm trời ban cho mỗi đứa con trai , khát khao chinh phục những gì mới lạ , ái tình khác giới . cả chị và tôi chơi vơi cảm nhận . ..rồi vỡ oà lên trong thân thể

Nó chỉ dừng lại khi cơn mưa chợt ngắt , và chị liên ngửa cổ , kéo nhanh những giọt không khí đã bị miệng tôi bịt lại , lấy mất từ trong ***g ngực chị nãy giờ

Chị co hông lại , làm rời ra cái điểm chạm từ thắt lưng tôi trở xuống

Đôi mắt tôi mờ đi , ngỡ ngàng nhìn chị

Tạnh mưa rồi tiến về đi

Lầm lũi băng mình qua khoảng sân vườn chuối

nước mưa từ trên lá cây rắc đầy , ướt át quần áo bên ngoài , thấm chung , trộn lẫn với cái ướt từ bên trong đang toả ra mạnh mẽ khi phút cao trào , lần đầu . mùi hương trinh nữ , người con trai được chạm vào , thơm lắm như con bướm bay dọc theo bờ ao đầy nước

……………………….+ + + + + +………………………………………

Chị tiết trở về cùng bao trái cây thật nặng , không khí khu vườn trầm lại như nốt nhạc buồn

chị kể về những ngày cuối cùng của đứa em rể chị đớn đău chống chọi lại cái chết , khi thân thể nát nhừ , xương thịt chịu dưới bánh ô tô và thần lưỡi hái đã mang anh đi vào một đêm bay ngang phòng cấp cứu ,

đám tang xứ lạ chỉ có hai cái khăn trắng cô đơn gữa ngiã trang . khuất lấp gữa bạt ngàn rừng cao su và những vườn cây trái vùng đất miền đông xa lạ

nhìn đôi mắt bà tiện bị loà , hai mí mắt nhăn nheo ứa ra giọt nước . bất giác tôi đưa tay lên , đáy mắt vỡ oà

chia sẻ cảm xúc nỗi đau mất mát , cái tình hàng xóm láng giềng thiêng liêng , tối lửa tắt đèn , vùi buồn có nhău và đâu đó cũng có những gì của tình chị em , những người con trai ,con gái , chưa vợ , chưa chồng . sống quanh khu vườn làng quê bình yên tĩnh lặng

său mấy ngày hàn huyên , tìm hiểu . chị tiết chiều nay đi ra thăm ruộng trở về . chị bảo tiến và cái liên làm cỏ lúa hôm nào mà ruộng nhà chị sặch cỏ thế

tôi bảo chị liên có cho em được ngỉ ngơi gì đâu . cách nay bốn hôm chị bắt em vác nạo ra đồng cùng chị làm cỏ đám lúa nhà chị . à mà hôm ấy chị liên đã vãi cho đám lúa nhà chị 3kg phân đạm rồi đấy

chị tiết nhìn tôi với đôi mắt biết ơn , chị bảo không có hai đứa chắc chị không sao đi vào trong ấy được

…trời vào đầu thu tháng tám , nắng vàng dịu nhẹ . khu vườn như người con gái vào tuổi ba mươi . mặn mòi , nặng trĩu quả trên cành . đám thị thu hái vào cuối tháng năm , những quả mít mọc dưới thân chín dần chỉ còn những quả ra său ở mãi cành cao chín muộn

Trên kia cành cao những quả hồng đón nắng lớp da ửng lên chuyển mằu vàng rực , hoà cùng với năm cây bưởi trĩu cong cả cành , hứa hẹn . năm nay khu vườn được mùa trái cây , khi tết trung thu tháng tám trời trong đang đến

Buổi tối những ngày cuối một kì ngỉ hè của đám học sinh , sắp song đám sách chuẩn bị cho dịp khai trường . tôi đi sang sân nhà chị liên như mọi bữa

Ông tiện từ ngoài bụi chuối trở vào , đứng lại góc sân . trăng lên sáng lắm mới hơn bảy giờ tối mà đã vượt qua ngọn thị . nheo mắt nhìn lên

Ông hỏi hôm nay mùng mấy hả con

Chị liên đang phơi quần áo ở góc sân , lẩm nhẩm . mùng bảy rồi thầy ạ

Mùng một lưỡi trai , mùng hai câu liêm , mùng ba lưỡi liềm , mùng bốn lưỡi giật , mùng sắu thật trăng . hôm nay mùng bảy là gữa trăng rồi . trăng quầng thế này hết mưa rồi chắu ạ

Nge ông TIỆN nói cảm giác trong tôi lạ lắm , những người nông dân quê tôi kinh ngiệm từ ngàn xưa để lại chỉ cần nhìn trăng , nhìn sao , nhìn cây nảy lộc đâm chồi là biết ngày nào gieo mạ , xuống đồng cấy lúa

Tuần său là rằm mười tư . ngay mai hai đứa hái hồng cho kịp phiên chợ chĩnh , bán vào dịp rằm được giá cao con ạ

Chị liên dạ ngay mai con và tiến hái cha đi ngủ sớm đi

Chị liên quay lại , đặt cái thău vào cạnh bờ thềm . đến sát bên tôi vịn vào hai vai hét to

Rõ chưa …chiều mai hái hồng nge ông tướng

Hình như từ cái đêm tôi cùng chị vượt qua chiến tuyến

khám phá cảm giác nụ hôn . cả hai cứ như lảng tránh , vòng vo không ai nói tới , hỏi han cái gì . tại ai , làm ra chuỵên ấy

. nhưng đâu đó vẫn không muốn xóa đi gianh giới chị em , để lại trong nhău những gì lấp lửng , mơ màng , lạ lắm . trái thơm quả ngọt đầu cành . ai mà chả mong được một lần cảm nhận nó tan đi thấm vào cảm giác

Chị luôn coi tôi là cái gì chị đang sở hữu . có hôm chị bảo ghê thật ,

dám……..

Tôi cười bẽn lẽn

Tại chị

Á à …dám đổ thừa à

Ai bảo chị đẹp như hằng nga tái thế , bay xuống trần gian dụ dỗ con trai . ai mà chả thích được ……….

Mà cũng thíc thật tiến nhỉ , nó còn lãng mạn bằng mấy cuốn truyện chị đọc hồi xưa

Thôi nào giờ chở chị lên ngã ba làng thượng

Chị tính thăm hai anh bị đánh tối hôm trước à

Đâu có đưa chị lên hiệu may lấy đồ , hẹn lấy hôm qua mà chị chưa đi được

Tôi vào trong nhà dắt chiếc xe phượng hoàng mằu cánh chả , chị luôn lău chùi sạch sẽ .

Chị liên chải tóc buộc lại phía său , chị vào trong nhà . trở ra . tôi vỡ oà nhìn chị da thịt hằn lên dưới cái quần ka ki vải mềm và cái áo thun sáng mằu ôm sát

Chiếc xe lao đi , vòng tránh những ổ gà trên con đường làng loang lổ bóng trăng khuất nẻo theo những tàng cây . cánh đồng hiện ra . trời đêm ngọn lúa loà xoà đang vào lúc ngậm đòng , chờ đợi ngày bông lúa trổ đòng cho quê tôi vụ mùa no ấm

Cánh đồng bát ngát trải dưới bóng trăng . cảnh trời , cảnh lúa , cơn gió đùa qua xào xạc ngọn phi lao caovút . nhịp quay bánh xe như lướt nhanh trên con đường sỏi đỏ . bỗng chị liên , nhướn cổ lên sát vành tai tôi bảo

Từ từ tôi , đoạn này lắm sỏi cơm xe dễ bị trượt bánh lắm . hôm nay sao hăng thế , còn sớm mà ..

Không biết trên đời này những ai đã có mối tình trên xe đạp . chở nàng lên dốc hơi thở tuôn ra .nàng hỏi , mệt không

Anh vẫn phình phường

Phía său chị liên ngồi sát lại gần yên xe , níu nhẹ hông tôi

Tiến co chân lên , chị đạp phụ đoạn này cho khỏi mỏi

Tôi co chân lên , chiếc xe lả lướt đung đưa theo nhịp lắc , chị liên nhướn nhẹ người lên lắc lư chạm nhẹ lưng tôi . cảm giác trái thị …thơm nồng

Thị nàng … chị liên đung đưa trên ngực . chạm nhẹ ,xa gần ,dưới trăng cánh đồng làng tôi . đêm nay thầm yêu , tình chị

Con đường rút nhanh dưới bánh xe vội vã .

tới rồi …..

Chị đưa cái phiếu cho anh chồng chị thợ may , nhìn chị dưới ánh đèn măng sông sáng choang . đôi mắt anh ấy như đang nuốt giọt nước bọt ứa ra , hình như thầm trách sao hôm chị đến đo đồ anh ấy không có nhà để hôm nay bất ngờ trước cô gái đẹp

Suốt trên quãng đường tôi cùng chị quay về làng trở lại ..

Sao im lặng thế

Nhìn cái ông chủ hiệu may . em cứ muốn đánh cho một trận

A ….hả . gen à

Bất ngờ tôi bóp cả hai phanh , chúi nhanh . ngực chị ..

Áp mạnh vào …………

lưng tôi . cảm giác như có dòng điện chạy xuôi xuống hai đùi , khoảng lưng nơi có vú chị áp vào giống như cái bàn là đang có dòng điện từ từ nóng lên lạ lắm

Chiếc xe đạp dừng gữa cánh đồng đêm khuya thanh vắng , gió như mơn man làn tóc chị buông lơi , tôi không biết chị ngĩ thế nào nhưng , cả hai im lặng nhìn nhău , không nói , ngón chân chị cứ di di hòn sỏi lào sào dưới mặt đường . ngón tay đan lại . cúi đầu như chờ đợi cái điều chị không hề mong đợi

Chị liên

Gì .

Thôi em không nói nũa

Nói đi kẻo său này không nói được

Nhưng mà , chị đừng

Đã bảo rồi nói đi

Bàn tay chị cứ vịn mãi cái ghi đông xe đạp , chị bước ra lề cỏ con đường . nhặt viên sỏi lên , ném xuống mặt nước cái ao tỉnh lặng bên đường

Ánh trăng chiếu trên mặt ao xao động , vòng tròn lan ra , gợn sóng nhẹ nhàng , chậm dần . tôi đứng phía său . xa xa ánh đèn xe máy chiếu lên lấp loé con đường quê , vụt qua , mùi xăng thơm nừng thoảng bay trong gió

Chị liên quay người trở lại , tôi không biết chị có vui không . chị bảo

Về đi kẻo thầy chị đợi

Tôi dắt chiếc xe vào góc buồng bên này cho chị , bên kia căn buồng nơi chị ngủ .ngọn đèn dầu bỗng vụt sáng lên . bước qua cái gường ông tiện nằm , tiếng ngáy đều đều . tôi lại gần cửa buồng định chào chị để về nhà .

mắt tôi hoa lên , chị đang xoay người , kéo nhẹ chiếc quần dài . cái khoảng trắng bên hông ánh đèn chiếu vào , chéo ngiêng nếp quần trong hiện ra ôm sát bờ mông tròn lẳn
cúi mình chị đưa nhẹ ống quần tuột khỏi cổ chân , tôi giựt mình bước lùi nhẹ trở ra . hơi thở bồng lên , trống ngực thập thình , hai chân run lên như thằng cảm gió

cái đêm vô tình cọ lưng cho chị , cái đêm hôn chị đôi mắt như chẳng cảm nhận điều gì ,giờ đây dưới ánh đèn dầu . sáng lên bức tranh . bờ mông lấp lửng , gợi lên cảm giác tò mò

giá mà thấy được cái gì rực rỡ bên trong . lặng lẽ , ngập ngừng tôi bước ra ngoài sân . bên kia bờ ao , căn nhà chị tiết ánh đèn dầu le lói chiếu qua khoảng vườn như bảo rằng chị chưa đi ngủ

chị liên bước lại phía său tôi

chị thử đồ chưa

tiến thấy vừa không

thôi đồ con gái chị hỏi chị tiết chứ em biết gì đâu mà khen chê được

hay chị em mình sang nhà chị tiết đi

tôi bước đi ra góc sân , chị liên vịn hai tay lên vai tôi . lội qua khoản vườn ánh trăng lưa thưa rắc qua kẽ lá

trên chiếc chiếu hè sân nhà chị tiết chiếc rổ con nho nhỏ , mảnh vải đang khâu giở cùng chiếc gối đầu . tôi chạy nhanh lên . xoài chân , ngửa mình nằm giành trước chị liên đang từ său đi tới

chị tiết từ trong nhà đi ra thấy tôi chị liên sang vào giờ khuya lơ , khuya lắc . cười cười chị bảo

hơn chín giờ rồi hai đứa mới đi chơi đâu về thế

mỏi quá , em đạp xe muốn rũ cả chân đây này lên tận làng thượng chở chị liên đi lấy đồ đấy chị ạ

à nãy giờ tao mới nhìn .

bộ đồ mày mặc đẹp thế , đúng là người đẹp vì lụa lúa tốt vì phân . mày đã đẹp sẵn rồi nhìn mày mặc bộ đồ này . con trai đứa nào chẳng thích

tôi ngiêng mình ra ngắm nhìn chị liên phía trước , chỗ kia hồi nãy hiện ra dưới ánh đèn dầu . trắng ngần . bóng lên như bẹ cây chuối ngự non

chị liên ngồi lên góc chiếu , giật luôi cái gối của tôi ,ngả mình xuôi chân , tranh nhău mảnh chiếu chỗ lành , chỗ rắch . tiếng chị cất lên

hay than , kêu mỏi lần său chị không nhờ chở đi đâu nữa

chị tiết cười cười ngồi lên góc chiếu , chân chị buông ra ngay chỏm tóc trên đầu , chị bảo nó lấy gối rồi . thôi gối lên chân chị cho khỏi mỏi

tôi nhích người lên , său gáy dựa lên nửa đùi chị tiết , cổ cao nhìn xuống . thế nằm chị liên hiện rõ theo ánh mắt nhìn xuôi

ánh trăng chiếu ngiêng nửa người từ hông trở xuống , mênh mông vùng đất ngã ba , vải mềm bó sát , thấp cao , buông lơi thế nằm , gữa đồng gò lên nổi rõ . cái ngã ba hôm trước đánh chuyền vô tình chị dạng chân ra . hôm nay ngửa lên đón trăng trước mặt chỉ một với tay sao mà xa vời đến thế

nhắm ngiền mắt lại , bên tai chị tiết . chị liên nói chuyện qua lại với nhău

ù đi .mờ mờ

âm thanh nge được qua lời hai chị như chẳng có cảm giác gì , hình như tâm hồn tôi đang bừng lên său gáy khoảng đùi chị tiết tròn lẳn , ngân lên trong tôi như sợi dây đàn . ước gì bàn tay được vuốt lên cái đang hiện ra trước mắt

không hiểu khu vườn năm có điềm gì lạ , những cây ăn trái đều trĩu trịt quả trên cành . mùng mười tháng tám tôi cùng chị liên , chị tiết hái hồng mang ra chợ bán

Ông tiện bảo tiến năm ngoái hái bằng rọ tre rồi năm nay hái bằng xào cho gãy bớt cành con

để mùa xuân năm nay cây đâm nhiều lộc mới . chị tiết , chị liên lo rải những bó rơm nhỏ quanh gốc cây để trái hồng rơi xuống không bị dập nát , tôi leo lên , leo xuống đến quá trưa thì gần năm bao hồng , ba sọt bưởi đã gọn ghẽ ở góc sân

Chị liên bảo sáng mai ba chị em mình đi chợ chĩnh . tôi nge chợ chĩnh đông vui đẹp lắm nhưng tôi chưa được đến bao giờ .

chị liên bảo năm ngoái bỏ hồng lên xe khách trên đường xe xóc đến nơi hồng bị dập , thâm thèo cả vỏ . năm nay có đò dọc chạy đến tận nơi , ngay sát bờ sông , bến đò dừng trên đê là chợ chĩnh . buổi trưa hai giờ đò chạy ngược về bến cũ , tôi nge được đi đò dọc trong lòng lạ lẫm , pha chút hân hoan

bến đò chính đậu ở làng bên , buổi chiều . bốn giờ tôi cùng chị liên đẩy xe cải tiến chở mấy bao tải hồng cùng ba sọt bưởi chuyển xuống đò . chủ đò lại là cha đứa bạn cùng lớp tôi đã đến nhà ông, nên thấy tôi vác bao tải hồng nặng . ông đã nói cậu con trai lớn lên bờ khiêng vác phụ

chất xong mấy bao tải hồng gọn ghẽ . tôi cùng chị liên ngồi ngỉ tay uống nước ở cái quán lá cạnh bờ sông . dưới kia chuyến đò ngang rẽ nước sang sông . mặt sông xanh thẫm , nước sông lờ đờ chảy chậm . xa xa bên kia bờ bãi , nương dâu xanh ngắt thấp thoáng bóng áo trắng ai đang đang len lỏi hái lá dâu tằm , vạt rău cải trổ ngồng , vài nụ hé mở , nhấp nhô con bướm vàng cùng con ong tranh nhău đậu lên bông hoa tìm phấn

chị liên bảo . bến mình là bến đầu tiên , khoảng quá nửa đêm đò chạy , dọc từ đây xuống đò còn ghé ba bến nữa . đêm nay có khi trời lạnh , tiết thu về rồi

thế mấy giờ mình đi hả chị . chắc khoảng 12h đêm mình dậy , chạy xe ra đây gửi bà quán nước . xuống đò ngủ một giấc là đến chợ thôi em

tôi nhìn con đò cũng lớn . có phần ca bin để lái , khoang đò lót ván có kính che gió , phía său còn có khoang trống có mấy tấm ván đóng dọc hai bên thành đò làm ghế để ngồi . lơ đãng nhìn con nước trôi . chợt ngĩ mai rồi chị liên lấy chồng ai là người mang hồng ra chợ

buổi tối bà tiết đột nhiên trở bệnh , cơn ho kéo dài bà bảo chắc hôm qua tắm tối lại cảm gió rồi , khổ thật người già như trái chuối chín cây , gió đưa rung lắc trở trời người đău như bị dần xương ấy chăú ạ

chị tiết bảo thôi hôm nào bà khỏe chị lại đi chung hôm nay hai đứa đi đi . hàng mang xuống hết đò rồi chắc cũng không có gì nặng nhọc

tôi đi ngủ sớm , nnằm xuống chằn trọc , lăn quua lăn lại . chỉ cố hình dung chợ chĩnh to đep thế nào

gần mười hai giờ chị liên gõ nhẹ vào cửa sổ buồng tôi ngủ , mẹ tôi trở dậy . mẹ bảo cầm thêm cái áo gió đi con , ở đây thì nóng thế này xuống sông , gần nước gió lùa lạnh đấy

tôi sang bên sân nhà chị

chiếc xe đạp chị đã dắt ra , chị bảo

chả biết làm sao , từ tối đến giờ chị chưa chợp mắt được lúc nào . kiếu này xuống đò lăn ra là ngủ

gió thu , trời đêm chiếc xe chở tôi và chị vượt qua cánh đồng xương mù bay như khói nhà ai đang nấu cơm buổi chiều xà xuống

bến đò đã có mấy người đến trước . tôi ngồi ở dãy ghế phía său cùng cánh đàn ông . khoang có mái che rất rộng chỉ có lác đác mấy người .

rồ lên tiếng máy chạy dầu , con đò quay đầu xuôi theo dòng nước

gió từ mặt sông thổi theo dọc thân đò ***g lộng , chiéc áo gió tôi trùm nhẹ qua lưng . vài người truyện trò qua lại , giá gạo , giá rău , câu truyện cũng có vẻ nhạt dần hình như ai cũng sắp chìm vào mơ màng ,

vì tiếng động cơ đều đều , bình bình dội lên . hình như máy nổ , chân vịt quay chỉ là phụ trợ vì dòng nước xuôi đã đưa con đò thơ mộng ru mọi người vào giấc ngủ đêm trên chuyến đò quê . đầy thơ mộng

tôi ngồi co ro , lưng dưa vào tấm ván , gật gù đôi mắt như trĩu nặng lắm rồi . bống có tiếng người lào khào

tiến ….tiến

chị liên lay nhẹ bờ vai .

gì thế chị

lên khoang mà ngủ . sạp rông thênh thang ngồi đây gió lùa sao ngủ được

tôi theo chị rón rén bước qua những đôi chân buông xuôi từng cặp . vào góc trên cùng . cái góc hình như chị liên đã nằm nhích rộng ra , để giờ rất rộng . tôi nằm phía trong . chị liên nằm ngoài hình như gữa chị và người nằm gần cũng còn một khoảng trống

cởi cái áo lạnh ra làm cái gối đầu , trong túi áo trên mấy cái lá chanh hồi nãy khi đi qua vườn nhà chị tôi đã tiện tay bứt bỏ vào túi áo . mùi hương lá chanh thơm dịu

gần bên , cùng thế xuôi chân , chị liên bỗng choàng cái chăn bằng vải dù trùm qua người tôi , trong cái khoang đò tối thẫm đâu đó tiếng ngáy vang lên khò khò . chị liên xuay người . úp ngiêng . hình như gối chị chạm vào chờm nhẹ lên cổ đầu gối tôi nằng nặng

hồi nãy ngồi ngoài hình như tôi đã chìm vào giấc ngủ . vào khoang đò ấm , góc kia thoang thoang ai đó sức nước hoa , hơi ngển cổ lên

. tối lắm

chì có lờ mờ từng cụm nằm gần không sao phân biệt đàn ông đàn bà , giá mà cái bóng điện quả nhót hồi nãy bật lên . chẳng biết vô tình hay cố ý ông chủ đò đã tắt khi đò sắp chạy

tiếng thở chị liên đều đều chạy qua cánh mũi . đò xuôi không biết đã đến quãng nào

trở mình . chị liên xuay người . mông chị nằm ngiêng chạm nhẹ vào hông tôi gần lắm

hơi ấm hai người trong mảnh chăn dù cộng lại , như ngọn lửa hồng nhóm lên trong huyết quản . trào lên cảm giác lạ kỳ . khiến tôi như chơi vơi , bay lên hạ xuống căn phòng cô dâu đang ở tuần trăng mật . trằn trọc ngĩ suy …..

con đò đậu lại . cái bến đầu tiên . lịch kịch khiêng vác , láy său có hai người phụ ngữ chen vào khoang đò , mấy người nằm trong nhích lại . chị liên áp vào hông tôi

gần lắm

thế tôi nằm ngửa . chị liên cũng đã trở mình . dang nhẹ . chân tôi lại chạm vào đùi chị

con đò hìnhnhư đang chay vào vùng nước xiết , người lái bẻ qua bẻ lại . thân đò xô lệch

lắc ngiêng . người nằm như những bao hàng cũng chuyển động theo . không biết chị liên nãy giờ đã ngủ hay chưa

bỗng bàn tay chị nắm vào bàn tay tôi cũng đang xuôi theo cạnh bàn tay chị . ngón tay tôi từ từ xiết lại , ban đầu tay chị hình như không có cảm giác gì , chỉ thấy nó mềm , âm ấm như đặt tay vào nồi bột

bỗng nhiên bàn tay chị liên chuyển động . co lai . xiết nhẹ làm nắm tay tôi như chị đang đan lại chặt hơn . chẳng biết vô thức xảy ra trong giấc ngủ chiêm bao hay là chị cũng đang hòa cùng tôi cảm giác mơ màng ước ao cái muốn mà không nói ra thành lời được

run lên … trống ngực . hơi thở , căng lên . khi bàn tay chị liên từ từ co lên kéo theo tay tôi nằm hờ trên khoảng bụng

im lặng …

ngón tay tôi từ từ chuyển động . rời nhẹ tay chị . giờ đã hững hờ

phía trên . hình như ngực chị nhấp nhô theo hơi thở đều đều , băn khuan suy ngĩ . chuyến đò năm nay . duyên trời , chuyến đò đầu tiên có khi cũng là chuyến đò lần cuối

cái vô thức khát khao như trời đất sinh ra như thế , bàn tay tôi đặt trên bụng chị xòe rộng trở ra . ngón tay trỏ vô tình chạm vào khoảng da hé ra gữa hai cái cúc . ngón tay len vào da bụng . chị liên thở nhẹ , cơ bụng như hóp lại , rồi sẽ bồng lên . cổ tay chị trượt đi thả trôi theo dọc cạnh sườn , cái sân bóng đá giờ chỉ có một cầu thủ đang dong lùa quả bóng chạy lên khung thành đang để trống

bàn tay tôi rời ra khoảng hở . hạ xuống . nếp gấu áo đây rồi

chạm vào bàn tay nâng nhẹ vạt áo chị lên , vùng đất mênh mông , cứng căng làn da bụng chị , nổi gai .

run run bàn tay chờm lên sát chân hai quả thị …………………

tạo hóa . Là bậc thầy của các tuyệt tác

. những bức tranh trong bảo tàng của những họa sỹ , những công trình xây dựng của hàng trăm năm trước . đẽo gọt , đắp tô.

Tất cả chỉ là bản sao , từ trí nhớ của những bậc thầy .. để lại hôm nay , khán giả ngắm nhìn trầm trồ khen ngợi

Đường cong khêu gợi , cao , thấp vô tình

Hững hờ . vun đầy , ôi khuôn ngực chị liên . thấp thỏm , chập trùng trái thị thơm thơm đang tỏa ra hương vị

Khoảnh khắc …………………….

Những ai đã đọc hồi ký của nhà leo núi ở đất nước mặt trời mọc xa xôi . người châu á đầu tiên đặt chân lên nóc nhà . đỉnh cao của trái đất , ông ấy bảo rằng . khi đặt chân đến bên bờ chân núi , nhìn lên tuyết trắng , mây phủ xa mờ , ngĩ lại danh sách 57 người đi lên đỉnh núi không thấy trở về ..đạp lên núi cao , tuyết lạnh . vực sâu . và đâu đó 57 xác người . qua bao khó khăn đoàn người đã vịn mây . bước lên nóc nhà trái đất

Cái phút ông vịn tay vào đỉnh núi . đứng thẳng chân lên . trong ông đã có một dòng chảy cảm xúc tuôn trào . như đang kéo ông rơi tự do từ đỉnh núi cao tuột xuống vực sâu , như con thuyền của thuyền trưởng nê mô lần cuối .. ngập ngừng lao vào nơi sâu nhất và chìm trong đại dương xanh thẳm

Nơi cao nhất của bà mẹ hiền trái đất . nơi sâu nhất của của khó khăn thăm thẳm đầy nước gũa đại dương ..

Phải chăng

Là cái khát khao để người ta ước ao chinh phục

Giờ đây…

Bà mẹ của tương lai

Chị liên

Hôm nay đang là đỉnh cao ….cái đẹp hiển hiện ra gữa làng . đoàn quân leo núi , hằng đêm

vây quanh cánh cổng , ước ao mình chinh phục được cái đỉnh cao đầy cam go thử thách , cuộc đua , cuộc leo . đã có vài anh ngã đổ bên bãi cứt trâu

Với tôi , cái nơi cao nhất ngày ngày hiện ra trên ngực chi liên . cái nơi sâu nhất chị vẫn dấu kín ở mãi chỗ kia

ngã ba….

Chỉ cái với tay nhưng vẫn là khoảng cách xa vời . không biết chị đang

thức ngủ

xẩy chân . vô tình té ngã tuột trôi như nhà leo núi rơi từ nóc nhà thế giới

Khoảng lặng …

Đắn đo suy ngĩ mông lung , nhưng .. như tất cả mọi nhà leo núi đều muốn được chạm tay vào cái đỉnh một lần . dù nó mơ hồ , dù nó khó khăn

vẫn mong một lần sờ vào nơi ấy

nhắm mắt , nín thở . lấy hơi lần cuối

run run . ngón trỏ lần theo khoảng hở vun tròn

thân núi ..cái áo vải mềm ôm khít . trùm lên… cái đỉnh nhô ra cao nhất

đỉnh vú chị liên . như đang khuất trong mây , làm sao leo được . làm sao chạm tay hân hoan đứng dậy toàn thân , để được gi tên những người chinh phục cái đẹp hiển hiện gữa làng ………..leo núi . cuộc tình , cuộc đua tranh thầm lặng

chị liên ngừng thở khi ngón tay tôi lần vào áo con . đẩy lên ..hở ra thân vú cứng đanh , rắn chắc như nắm cơm

nhẹ nhàng ngón tay tôi run rẩy . phập phù hơi thở khi ngón tay trỏ lướt lên . chạm vào đầu vú

con đò bỗng gầm lên tiếng máy , hình như tăng tốc lướt qua mặt nước , ì oạp , lao xao ngọn nước đạp dọc thân đò. Xuay ngang hình như đò sắp vào bến mới

chị liên thở đều trở lại . bàn tay nãy giờ chị để dọc thân người

từ từ kéo lên . xuay nhẹ giữ tay tôi lại

tiếng chị thì thào bên tai như tiếng gió

về nhà , chị cho , giờ đò đông người lắm tiến ơi

vài người đi xuống . vài bao hàng lịch kịch được chất lên . máy đò tiếng vọng bình bình .trở đầu đò xuôi theo dòng nước gữa trời đêm tĩnh lặng

tôi nằm ngĩ suy về lợi ước hẹn .

chị bảo về nhà . bạo giờ câu hẹn trở về với người con trai giờ đang nằm gần bên chị

chị liên thở dài , xuay người trở lại , úp thìa . khuôn mặt chị rất gần

tiến …

lào thào , đừng giận chị cũng …..

ánh sáng tối mờ , lóe lên tia chớp bên ngoài cửa kính . ầm ì vọng lại

hình như phía xa đang có một cơn giông

tiếng ông chủ đò hối thúc cậu con trai . lắp thêm cái bóng đèn pha kẻo đò gặp mưa cho người lái dễ nhìn . lắc lư khuôn mặt chị thật gần . chị liên nhớm lên chạm môi thật nhẹ .môi tôi nóng bừng cảm giác

ngực tôi lại bập bùng trở lại . đón nhận nụ hôn chị liên miết lấy môi tôi . xoay người hông chị lọt vào lòng tôi . chị nắm tay tôi ôm vào bụng chị

bờ mông tròn đều thật mềm qua lớp vải quần mong manh ôm sát . xô đẩy ép lại theo thế nằm ngiêng cọ sát theo nhịp lắc con đò

gữa dòng

vô thức

đò ơi ………

nhấn lên . ép vào lần nữa ..

bàn tay trên bụng chị liên như hòa cùng hơi thở .

trời đêm . ấm nóng

thật căng …bay lên lả lướt………… bay bổng toàn thân . hụt hẫng ..

như nhà leo núi đang tuột dốc ào ào , không sao kìm được …lả tả …thấm đẫm

nơi ấy chiến binh khóc ngoài quan ải ……….


Chờ đón phần 4:
Nguồn: Lầu Xanh

0 nhận xét:

Đăng nhận xét